Cảm nghĩ sau khi xem bộ phim Mưa đỏ
Date: 2025.10.07

“Mưa đỏ” là một bộ phim truyện điện ảnh Quân đội về đề tài chiến tranh cách mạng với kịch bản của nhà văn Chu Lai, được khởi chiếu vào ngày 22/8/2025 với thời lượng 124 phút. Là một nhân viên của Công ty Cổ phần Help All 247, trong kỳ nghỉ Lễ Quốc khánh vừa qua tôi đã được Công ty khuyến khích đến rạp để xem bộ phim, sau khi xem xong trong tôi còn đọng lại rất nhiều cảm xúc. Bộ phim đã tái hiện chân thực cuộc chiến 81 ngày đêm ở Thành cổ Quảng Trị năm 1972. Những cảnh bom đạn ác liệt, những cái chết thương tâm và sự hi sinh lặng lẽ của những người chiến sĩ đã khiến không ít người rơi nước mắt. Chỉ trong 81 ngày đêm mùa hè đỏ lửa năm 1972, Thành cổ Quảng Trị- một vùng đất nhỏ chưa đầy 3km² đã hứng chịu 328.000 tấn bom đạn. Trung bình, mỗi chiến sĩ của ta phải gánh chịu 10 tấn bom, có người 1 ngày hy sinh tới 7 lần, bị bom đạn cày đi xới lại. 81 ngày đêm ấy đã đi vào lịch sử vẻ vang của dân tộc, là một minh chứng cho khát vọng độc lập, tự do, thống nhất đất nước của dân tộc Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước.

Tôi thật sự cảm thấy tim như thắt lại khi chứng kiến cảnh người chiến sĩ cắn răng chịu đựng bị cưa chân khi hết thuốc tê, tôi được biết vai người chiến sĩ bị cưa chân không do diễn viên chuyên nghiệp đóng mà do chính một cựu chiến binh từng chiến đấu ở thành cổ Quảng Trị năm 1972 đảm nhận nên càng diễn tả một cách chân thực nhất sự khốc liệt của chiến tranh.
Tôi đặc biệt xúc động với hình ảnh những chiến sĩ như Tú, Sen, Hải, Tạ, Cường… – Họ lẽ ra đang sống trong tuổi thanh xuân thật đẹp, nhưng đã gác lại ước mơ riêng để góp vào dòng chảy chung của đất nước.
♥ Tú
Tú là chàng trai trẻ mang trong mình nhiều ước mơ còn dang dở. Giữa khói lửa, Tú vẫn giữ được nét hồn nhiên, gần gũi, để rồi sự hy sinh của anh càng khiến người xem day dứt. Tú tượng trưng cho thế hệ thanh niên gác lại tuổi xuân để hiến dâng cho Tổ quốc.
♥ Sen
Là một người lính đặc công, sở hữu ánh mắt sắc lạnh, kỹ năng sử dụng vũ khí điêu luyện nhưng trong khói lửa, tiếng bom đạn dồn dập, chứng kiến quá nhiều đồng đội hi sinh, Sen rơi vào trạng thái sang chấn tâm lý nặng nề, Sen dần đánh mất ý thức, lúc thì bật cười, lúc thì gào khóc, đôi mắt vô hồn nhưng Sen vẫn nhận ra rằng người lính sẽ phải chiến đấu đến hơi thở cuối cùng.
♥ Hải
Hải mang khí chất mạnh mẽ, sôi nổi, là một trong những đồng đội gắn bó máu thịt của tiểu đội. Ở anh có sự dũng cảm, tinh thần xông pha và cả tình cảm chan hòa dành cho đồng chí, đồng đội. Cái chết của Hải là biểu tượng cho sự man rợ tột cùng của chiến tranh và ý chí kiên cường, sắt đá của những người chiến sĩ quả cảm.
♥ Tạ
Nhân vật Tạ là tiểu đội trưởng, giữ vai trò “trụ cột” trong suốt hành trình của tiểu đội 1. Ngay từ đầu, anh đã thể hiện sự cứng cỏi, bản lĩnh, là điểm tựa tinh thần cho những người lính trẻ. Dù nhiều lần đối diện cái chết và nỗi đau mất mát, Tạ vẫn gồng mình để dẫn dắt đồng đội, giữ vững tinh thần chiến đấu. Nhân vật Tạ khắc họa rõ nét phẩm chất người lính chỉ huy: trách nhiệm, kiên định và sẵn sàng hy sinh cho tập thể.
♥ Cường
Trong Mưa Đỏ, Cường hiện lên như biểu tượng của tuổi trẻ dấn thân. Từ một sinh viên Nhạc viện yêu âm nhạc, Cường đã rời giảng đường để bước vào chiến trường khốc liệt. Trải qua bom đạn, chứng kiến đồng đội hy sinh, tâm hồn mơ mộng của cậu dần biến thành sự trưởng thành, kiên cường. Nhân vật Cường cho thấy sức mạnh lý tưởng đã giúp lớp thanh niên ngày ấy vượt lên trên nỗi sợ hãi để sống trọn vẹn cho Tổ quốc.
►Ở cảnh cuối Mưa Đỏ, hình ảnh Quang và Cường – hai người lính ở hai chiến tuyến – cùng nắm lấy chiếc khăn rằn mang hình chữ S đã để lại ấn tượng sâu sắc. Đó không chỉ là một chi tiết giàu tính biểu tượng, mà còn gợi lên khát vọng hòa hợp, thống nhất non sông. Chiếc khăn rằn quen thuộc của người miền Nam, khi mang dáng hình đất nước, trở thành sợi dây kết nối những trái tim cùng chung dòng máu Việt, nhưng trong giây phút ấy chiếc khăn tạo thành hình chữ S bị đứt đôi cũng như nỗi đau dải đất quê hương còn bị chia cắt bởi chiến tranh.

❤️ Bộ phim Mưa Đỏ không chỉ kể về sự tàn khốc của chiến tranh, mà còn làm nổi bật tình đồng chí, đồng đội, tình yêu quê hương và khát vọng sống của con người. Đó là sức mạnh tinh thần đã giúp thế hệ cha anh vượt qua đau thương để làm nên lịch sử.
“Nhẹ bước chân và nói khẽ thôi
Cho đồng đội tôi nằm yên dưới cỏ
Trời Quảng Trị trong xanh và lộng gió
Thành Cổ rộng mà đồng đội tôi nằm chật cả rồi
…Nhẹ bước chân và nói khẽ thôi
Cho đồng đội tôi nằm yên dưới cỏ
Mỗi cỏ cây là một linh hồn ngưỡng vọng
Mỗi con sông là một khúc quân hành”.
Đây là những câu thơ nổi tiếng trong Bài thơ “Tấc đất Thành Cổ” của bác Phạm Đình Lân – một cựu chiến binh Thành cổ Quảng Trị năm 1972, là khúc tưởng niệm đầy xúc động về 81 ngày đêm chiến đấu anh dũng tại Thành cổ Quảng Trị năm 1972, đây còn là lời nhắc nhở các thế hệ hôm nay rằng mỗi tấc đất Thành Cổ chính là biểu tượng bất diệt của tinh thần chiến đấu quả cảm, của lòng yêu nước và sự hy sinh cao cả, nhắc nhở về lòng biết ơn và biết trân trọng giá trị của hòa bình mà các thế hệ đã đổ biết bao máu xương để đổi lấy.





